KHẢ NĂNG CẢM THỤ THIÊNG LIÊNG

Thứ năm - 27/11/2025 21:04
Bài viết do nữ tu Anne Mary MTG Nha Trang chuyển ngữ từ sách “Si tu savais le don de Dieu, apprendre à recevoir” của Cha Jacques Philippe – giúp người đọc khám phá điều kiện cốt lõi để mở lòng trước ân sủng Chúa Thánh Thần. Qua đức khiêm nhường, vâng phục, bình an nội tâm và việc sống giây phút hiện tại, mỗi người được mời gọi lớn lên trong khả năng cảm thụ thiêng liêng. Đây là hành trình đơn sơ nhưng sâu xa, giúp chúng ta để cho Thiên Chúa dẫn dắt và biến đổi từng ngày.
KHẢ NĂNG CẢM THỤ THIÊNG LIÊNG
3. Đức khiêm nhường

Đức khiêm nhường cũng có một sức mạnh rất lớn để lôi kéo ân sủng của Chúa Thánh Thần. Hãy nghe lời thánh Phêrô nói trong thư thứ nhất: «Anh em hãy lấy đức khiêm nhường mà đối xử với nhau, vì Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường» (1 P 5,5).

Đức khiêm nhường là điều kiện chính yếu để nhận lãnh trọn vẹn các ơn của Chúa Thánh Thần. Như Tin Mừng Thánh Luca: «Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống, ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên» (Lc 14, 11).

Có nhiều dáng vẻ trong đức khiêm nhường. Đức khiêm nhường trước hết là ở chỗ nhận biết thiếu sót, lỗi lầm của mình. Lòng ăn năn hối cải có một sức mạnh lớn để lôi kéo Chúa Thánh Thần. Tiếp đến, đức khiêm nhường là sự nhận biết rằng chúng ta không có gì bởi chúng ta, tất cả đều được ban tặng. Tất cả những gì chúng ta là và tất cả những gì chúng ta có là một ơn nhưng không từ lòng thương xót của Thiên Chúa. Hãy nghe Thánh Têrêxa Hài Đồng nói: «Trở nên bé nhỏ không phải là tự gán cho mình những nhân đức mà chúng ta thực hành, tự tin vào khả năng của một điều gì đó, nhưng tự nhận biết rằng Thiên Chúa tốt lành đã đặt kho tàng này vào bàn tay của đứa con bé bỏng của Ngài để nó sử dụng khi nó cần; nhưng nó vẫn luôn luôn là kho tàng của Thiên Chúa tốt lành.»

Trở nên khiêm nhường cũng là tự hòa giải với những yếu đuối của bản thân, nhận biết và chấp nhận những giới hạn của mình. Hãy nhớ lại lời của Thánh Têrêxa Hài Đồng nói: «Những gì làm Thiên Chúa vui lòng trong tâm hồn bé nhỏ của tôi, là thấy tôi yêu mến sự bé nhỏ của tôi và sự nghèo nàn của tôi… Hãy ở xa những gì sáng chói, rực rỡ, hãy yêu sự bé nhỏ của chúng ta,  yêu mà không cảm nhận được gì, khi đó chúng ta sẽ là những tâm hồn nghèo khó và Chúa Giêsu sẽ đến tìm kiếm chúng ta, Người sẽ biến đổi chúng ta nên sáng chói bởi tình yêu của Người!».

Cuối cùng, đức khiêm nhường là tự hạ bởi tình yêu, như Chúa Giêsu đã tự hạ cúi xuống rửa chân cho các môn đệ và Người nói rằng: «Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ» (Lc 22, 27).

Về phương diện con người, có thể chúng ta đã nhận thấy: đức khiêm nhường là một thái độ cởi mở. Nếu tôi khiêm nhường, tôi đón nhận những lời khuyên, thậm chí những lời chê trách, tôi đón nhận từ người khác. Kiêu ngạo thì ngược lại, một thái độ khép kín: tôi tự tôi là đủ rồi, tôi luôn có lý, tôi không cần ai cả. Điều này còn đúng hơn trong mối liên hệ với Thiên Chúa: chúng ta càng nhận biết rằng chúng ta không là gì cả và chúng ta hoàn toàn phụ thuộc vào lòng tốt lành của Thiên Chúa thì chúng ta càng đón nhận được ân sủng của Người!

Sự thiếu khiêm nhường luôn luôn ngăn cản Thiên Chúa đổ đầy nơi chúng ta những gì Người muốn. Và đây là lời Catherine Mectilde de Bar đã gửi cho các Sœur dòng chiêm niệm người Pháp, thế kỷ XVII: «Thiên Chúa không đòi hỏi gì hơn là lấp đầy nơi chúng ta chính Người và ân sủng của Người, nhưng Người thấy chúng ta tràn đầy kiêu ngạo và sự tự đề cao của chúng ta đến nỗi ngăn cản Người bày tỏ. Bởi vì nếu một tâm hồn không được xây dựng trên đức khiêm nhường thực sự thì nó không thể đón nhận ân sủng của Thiên Chúa. Lòng tự ái của nó đã thiêu hủy hết các ân sủng và Thiên Chúa bị bắt buộc để lại linh hồn này trong nghèo nàn, tối tắm của nó và linh hồn bị giữ trong sự hư vô.»

Cho nên chúng ta hãy vui mừng về những gì làm cho chúng ta hạ thấp xuống và làm nhục chúng ta, bên ngoài cũng như bên trong, bởi vì tất cả những tiến bộ trong đức khiêm nhường sẽ mở ra cho chúng ta một cách tốt hơn với ân sủng của Thánh Thần và làm cho chúng ta có khả năng đón nhận các ân sủng.
 
4. Đức Vâng Phục

«Thiên Chúa ban Thánh Thần cho những ai vâng lời Người» (Cv 5,32). Cha Mios de Bélos, không ngần ngại khẳng định: «Đức vâng phục đáp lại đức vâng phục. Khi người nào vâng phục Thiên Chúa thì Thiên Chúa cũng vâng phục người ấy.»

Rất là rõ ràng, chúng ta càng khao khát làm theo thánh ý Thiên Chúa thì chúng ta càng nhận được nhiều ân sủng cần thiết để thực hiện điều đó. Thiên Chúa ban Thần Khí cho những ai quyết tâm vâng lời Người. Thiên Chúa không từ chối bất cứ một điều gì với những ai không từ chối Người bất cứ một điều gì.

Đức vâng phục này, đương nhiên là không phải có được do sợ hãi nhưng xuất phát từ lòng tín thác và tình yêu, nó cũng là một khuôn mẫu quan trọng của «sự cảm thụ thiêng liêng».

Đức vâng phục có thể được bao bọc bởi nhiều hình thức khác nhau: vâng phục lời Chúa, vâng phục các chức trách trong Giáo Hội, vâng phục các quyền hành trong xã hội.

Đức vâng phục cũng được diễn tả trong sự tùng phục người này, người khác, về vấn đề này Thánh Phaolô đã nhấn mạnh: «Vì lòng kính sợ Đức Kitô, anh em hãy tùng phục lẫn nhau» (Ep 5,21). Mỗi lần chúng ta từ chối ý riêng của chúng ta một cách tự do và vì tình yêu đối với ai đó thì điều này sẽ mở ra cho chúng ta ân sủng của Thánh Thần.

Một dáng vẻ khác của sự vâng lời hiếu thảo của kitô hữu là sự vâng lời bên trong đối với hoạt động và linh hứng của Thánh Thần. Sự trung thành với một ân sủng sẽ lôi kéo những ân sủng khác. Mỗi lần chúng ta vâng phục một sự linh hứng thánh, trái tim chúng ta sẽ mở rộng và trở nên có khả năng để đón nhận tốt hơn.

Tôi muốn nhấn mạnh lại những gì có thể gọi là: «Sự vâng phục đối với các sự kiện của cuộc sống». Nó không phải ở chỗ sa vào trong một sự đam mê hoặc là thuyết định mệnh nhưng là đón nhận với lòng tín thác những hoàn cảnh mà chúng ta trải qua trong sự tin chắc rằng thánh ý của Chúa Cha sắp xếp tất cả mọi sự tốt đẹp cho chúng ta.

Hình thức vâng phục cuối cùng này có một tầm quan trọng nền tảng. Tôi càng đón nhận với lòng tín thác tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống của tôi, ngay cả những gì gây cản trở cho tôi, thì tôi càng đón nhận được ân sủng của Chúa Thánh Thần. Thiên Chúa không cho phép một điều gì xảy ra mà không cùng lúc ban những ân sủng cần thiết để chúng ta sống với nó một cách lạc quan. Chấp nhận một điều gì xảy ra thì tôi cũng đón nhận ân sủng bị cất dấu ở trong đó. Đồng ý với mọi dáng vẻ của sự tồn tại là một hình thức nền tảng của sự cảm thụ với Thánh Thần. Cuộc sống tìm thấy sự liên kết và vẻ đẹp của nó khi chúng ta đón nhận nó một cách toàn vẹn.

Hình thức vâng phục này cũng được gợi lên qua lời Chúa Giêsu nói với Thánh Phêrô khi Người hiện ra ở bờ hồ Tibêria sau khi Người sống lại: «Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: Khi anh còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tùy ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải giang tay ra cho người ta thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn»  (Ga 21,18).

Những lời này muốn nhấn mạnh tới cuộc tử đạo của Phêrô. Nhưng chúng ta cũng có thể hiểu một cách chung chung. Đôi khi cuộc sống dẫn chúng ta trên những con đường mà chúng ta không chọn nhưng chúng ta hãy thuận theo với tình yêu. Sự ưng thuận này sẽ trở thành nguồn của ân sủng, của sự kết hiệp với Thiên Chúa, của kinh nghiệm về sự hiện diện của Chúa Thánh Thần – Đấng đến cứu giúp sự yếu đuối của chúng ta. Trong thư thứ nhất của Thánh Phêrô cũng cho chúng ta biết: «Được chia sẻ những đau khổ của Đức Kitô bao nhiêu, anh em hãy vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cùng được vui mừng hoan hỷ. Nếu bị sỉ nhục vì Đức Kitô anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí vinh hiển và uy quyền, là Thần Khí của Thiên Chúa, ngự trên anh em» (1 P 4, 13-14).

Chúng ta có thể hiểu những lời này một cách rất rộng: mỗi lần chúng ta đón nhận những cuộc chiến, những khó khăn của cuộc sống trong đức tin vào Đức Kitô và tình yêu dành cho Người thì Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên chúng ta.
 
5. Thực hành bình an bên trong

Nếu chúng ta muốn mở lòng với ân sủng của Chúa Thánh Thần, chúng ta phải cố gắng, điều này phụ thuộc vào chúng ta như thế nào thì cũng phụ thuộc vào sự bảo tồn bình an bên trong như vậy.

“Hãy bảo tồn trái tim bạn trong bình an, đừng để bất cứ sự cố nào trong thế giới này làm nó khuấy động. Ngay cả khi tất cả mọi sự dưới thế này sụp đổ và tất cả mọi biến cố đều đối ngược với bạn, thật là vô dụng nếu bạn khuấy động, bởi vì sự khuấy động này sẽ mang đến cho chúng ta nhiều điều đáng tiếc hơn là lợi ích” (Thánh Gioan Thánh Giá).

“Hồn con, con vẫn trước sau giữ cho thinh lặng, giữ sao thanh bình” (Tv 130, 2). Trái tim càng bình an và từ bỏ bao nhiêu thì càng nhận được sự hoạt động, ánh sáng và sự giúp đỡ của Chúa Thánh Thần. Ngược lại, sự khuấy động, xao động, lo lắng đóng kín chúng ta với ân sủng.

“Giả như các ngươi trở lại và ở yên, hẳn các ngươi đã được cứu thoát; giả như các ngươi bình tĩnh và tin tưởng ắt các ngươi đã nên hùng mạnh” (Is 30, 15).
Hãy chú ý tới điểm quan trọng này: chỉ khi chúng ta bình an, chúng ta mới có sự phân định tốt, chúng ta thấy rõ những hoàn cảnh khác nhau mà chúng ta phải đối diện và chúng ta phải tìm ra những phương thuốc tốt cho những vấn đề của chúng ta. Điều mà không thể tránh được là có những lúc sóng gió, sợ hãi, lo lắng nhưng chúng ta phải ở trong ý thức rằng: nhận thức hiện tại của chúng ta là theo cảm xúc tiêu cực; phải chờ cho đến khi sự bình an trở lại trước khi thay đổi bất cứ điều gì trong những giải pháp nền tảng của chúng ta.

Mectilde de Bar cho một lời khuyên sau với một soeur của Bà: “Hãy trung thành giữ bình an trong tâm hồn con, bởi vì khi chúng ta mất nó, chúng ta chỉ nhìn thấy một tí xíu, chúng ta không biết đâu mà đi.”
 
6. Sống giây phút hiện tại

Một điều kiện quan trọng khác để cảm thụ về Chúa Thánh Thần là sống giây phút hiện tại. Chúng ta càng sống hiện tại (tránh quay về quá khứ và những dự định trong tương lai), chúng ta càng liên kết với hiện thực, với Thiên Chúa, với các suối nguồn bên trong giúp chúng ta đảm nhận cuộc sống của mình, chúng ta càng cảm nhận sâu công việc của ân sủng. Nuối tiếc khô cằn, nghiền ngẫm quá khứ, những lo lắng tương lai nó cắt chúng ta khỏi dây ân sủng. Nếu chúng ta dâng những quá khứ cho lòng thương xót Chúa, phó thác tương lai của chúng ta cho thánh ý Người và làm những gì chúng ta phải làm hôm nay, chúng ta sẽ nhận được ân sủng mà chúng ta cần mỗi ngày.

 
(Còn tiếp)

 
Nữ tu  Anne Mary MTG Nha Trang 
(Chuyển ngữ từ sách “Si tu savais le don de Dieu, apprendre à recevoir” của Cha Jacques Philippe)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP

  • Đang truy cập 18
  • Máy chủ tìm kiếm 2
  • Khách viếng thăm 16
  • Hôm nay 9,138
  • Tháng hiện tại 28,889
  • Tổng lượt truy cập 15,072,308
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây