Vào một ngày, Khổng Tử cùng các học trò trên đường về ghé vào quán cơm dùng bữa. Bỗng nhiên, từ bàn bên cạnh xuất hiện một vài người đàn ông ngang ngược, nói lời hỗn xược bất kính. Học trò Khổng Tử thấy vậy rất bất bình, định đứng lên dạy cho những tên kia một bài học thì Khổng Tử đã vội ngăn lại. Ông từ tốn nói lời cảm ơn với người đã xúc phạm mình, thái độ vô cùng tôn trọng mà không chút bực bội.
Sau đó, đám học trò cùng hỏi Khổng Tử:
“Thưa thầy, vì sao thầy lại cảm ơn họ? Những người này đang nói lời bất kính không đúng về thầy, ảnh hưởng tới uy tín của thầy”.
Khổng Tử mỉm cười đáp: “Ta cảm ơn họ vì họ đã cấp uy đức cho ta. Uy tín của ta không phải là do ai đó nói mà thành hay mất. Hơn nữa nếu bây giờ ta đối đáp, chắc gì họ đã chịu, lại còn có thể xảy ra ẩu đả. Liệu người như chúng ta có đáng bỏ đi đức của mình để động vào họ? Thực chất họ đang cấp đức cho ta đó. Ta nhận hết, chính điều này khiến ta phải cảm ơn họ”.