Nữ tu Maria Quỳnh Trang
Chiêm ngắm và cầu nguyện bên từng di ảnh, từng nấm mộ của quý chị em đã hoàn tất hành trình dương thế trong lòng tín trung với Đấng Chịu Đóng Đinh, ta như được chạm đến miền giao thoa giữa ký ức và hiện tại. Ở đó, tình yêu và lòng trung tín vẫn âm thầm ngân vang, nối kết hai bờ của sự sống trong ân sủng và bình an.
Chiêm ngắm di ảnh – Lắng nghe lời thì thầm của những chứng nhân
Việc tưởng nhớ và cầu nguyện cho những chị em đã an nghỉ không chỉ là hoài niệm về quá khứ, mà là hành trình thiêng liêng để trở về với nguồn cội. Đó là khoảnh khắc để lắng nghe lời thì thầm của lịch sử Hội dòng — được dệt nên qua từng khuôn mặt, từng câu chuyện đời thường, từng hy sinh nhỏ bé nhưng cao quý.
Mỗi ngôi mộ, mỗi di ảnh là một “cuốn sách sống động,” ghi lại hành trình ơn gọi đầy thử thách nhưng kiên cường giữa những biến động của thời cuộc. Những trang sách ấy kể về lòng dấn thân không mệt mỏi, sự trung tín sắt son và tình yêu trọn vẹn dành cho Đấng Chịu Đóng Đinh.
Quý chị đã hy sinh cả cuộc đời cho sứ mạng của Hội dòng, để rồi ra đi trong sự bình an và vòng tay yêu thương của Thiên Chúa. Chính trong sự tưởng nhớ này, một sợi dây vô hình đã siết chặt các thế hệ Mến Thánh Giá Nha Trang trong tình yêu hiệp thông — vượt lên trên ranh giới của sự sống và cái chết.
Những nữ tu trẻ hôm nay không chỉ nhớ về các chị tiền bối, mà còn cảm nhận được hơi ấm hiện diện của các chị trong từng nhịp thở của Hội dòng: trong tiếng chuông ngân, trong lời kinh chiều, trong những hy sinh nhỏ bé và trong cách sống hiền hòa, tận tụy của chị em mỗi ngày.
Lòng trung tín –Nhịp cầu giữa quá khứ và hiện tại
Hoài niệm về những người đã đi trước cũng là dịp để người ở lại học lại bài học quý giá nhất: bài học của lòng trung tín. Trong một thế giới nhiều đổi thay, nơi giá trị tạm bợ lên ngôi và niềm tin dễ bị lung lay, trung tín là một nhân đức cao quý nhưng cũng đầy thách đố. Trên từng bia mộ, ta như nghe thấy lời nhắn nhủ âm thầm: “Hãy sống trung tín, không phải như một gánh nặng, mà như một niềm hạnh phúc sâu xa — vì chỉ ai trung tín mới thật sự được tự do trong tình yêu.”
Chính ở đây, xúc cảm lắng đọng lại thành cao trào: Bóng dáng của những người nữ tu âm thầm nơi tu viện, đôi bàn tay chai sạn nhưng dịu dàng, nụ cười hiền lành và kiên nhẫn giữa bao gian khó — tất cả hòa quyện thành một nhịp cầu ánh sáng. Nhịp cầu ấy nối liền đất với trời, từ quá khứ tới hiện tại, từ những người đã yên nghỉ đến những người đang tiếp tục hiến dâng. Và nơi nhịp cầu ấy, Hội dòng Mến Thánh Giá Nha Trang tiếp tục bước đi, mang trong tim ngọn lửa trung tín đã được thắp sáng qua bao thế hệ.
Lòng trung tín của các chị còn tỏa sáng trong đời sống nội tâm – nơi các chị chiến đấu âm thầm với yếu đuối, hoài nghi, và cám dỗ. Các chị đã vượt qua, không nhờ sức riêng, mà nhờ ân sủng của Thiên Chúa và tình yêu đối với Đức Kitô Chịu Đóng Đinh.
Kinh Thánh dạy rằng: “Việc tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã an nghỉ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc đạo đức và thánh thiện” (2 Mcb 12,43–45). Tháng các linh hồn trở nên sợi dây liên kết thiêng liêng giữa những người đang sống và những người đã ra đi – một hành động bác ái cao cả, và một nghĩa cử của lòng tri ân.
Hội Thánh lữ hành cầu nguyện cho các linh hồn, đồng thời cũng xin các ngài chuyển cầu cho chúng ta, để các thế hệ trẻ kiên vững, tín trung và can đảm tiếp nối sứ mạng của Hội dòng. Tưởng nhớ không chỉ là nghĩa cử của đức ái, mà còn là lời mời gọi chuẩn bị cho chính mỗi người: một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở về, mang theo duy nhất lòng trung tín và tình yêu để trình diện trước mặt Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Chịu Đóng Đinh, xin cho lời cầu nguyện của chúng con trong tháng hiệp thông này trở thành nhịp cầu nối giữa Giáo Hội lữ hành và Giáo Hội thanh luyện. Xin cho các linh hồn, đặc biệt là các nữ tu Mến Thánh Giá Nha Trang đã qua đời, được nghỉ yên trong hạnh phúc vĩnh cửu. Và xin cho tấm gương trung tín của các chị tiếp tục sưởi ấm, nâng đỡ và soi sáng bước đường chúng con, để di sản thiêng liêng của Hội dòng mãi được kế thừa và triển nở trong đời sống hiến dâng.