Ngày 03/12: Thánh Phanxicô Xaviê, linh mục (Mc 16,15-20)

Thứ ba - 02/12/2025 04:18
Ngày 03/12: Thánh Phanxicô Xaviê, linh mục (Mc 16,15-20)

Nữ tu Anna Thiên Nga




“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” (Mc 16,15)

 
Phần kết của Tin Mừng Mác-cô mở ra một chân trời mới cho Hội Thánh. Sau khi Phục Sinh hiện ra với Nhóm Mười Một, Đức Giêsu trao cho họ – và cho tất cả những ai thuộc về Người – lệnh truyền: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” Rồi Người được rước lên trời, ngự bên hữu Chúa Cha, nhưng không hề rời xa nhân loại. Người tiếp tục hoạt động cùng các tông đồ, trong từng bước chân loan báo và từng hạt giống Tin Mừng được gieo nơi lòng người.

Lệnh truyền ấy cho thấy trái tim Thiên Chúa rộng lớn đến mức không biên giới nào có thể giới hạn. “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ loan báo cho mọi loài thọ tạo”: phạm vi sứ vụ mở ra một tầm nhìn phổ quát, nơi tất cả đều được mời bước vào ánh sáng cứu độ. Tin Mừng không dành cho một nhóm ưu tuyển, cũng không thuộc độc quyền của một dân tộc. Tin Mừng thuộc về mọi người đang khắc khoải tìm kiếm ý nghĩa, đang khao khát được yêu, được chữa lành, được chạm vào lòng nhân từ của Thiên Chúa.

Trong Kinh Thánh, động từ “đi” luôn mang một chiều kích thiêng liêng. Ápraham bước ra khỏi quê cha đất tổ để mở vào giao ước mới. Dân Israel đi qua sa mạc để tiến về tự do. Các môn đệ đi theo Thầy để học cách yêu và cách trao ban. Vì thế, “đi” không chỉ là thay đổi không gian, nhưng là ra khỏi chính mình: rời bỏ những vùng an toàn, bước qua những thói quen cũ kỹ, mở lòng để Thánh Thần dẫn dắt vào điều Thiên Chúa muốn làm nơi cuộc đời ta.

Một trái tim đứng yên thì không thể loan báo Tin Mừng. Một tâm hồn co cụm trong sợ hãi, an phận trước sự tầm thường hay khép kín trong những giới hạn riêng tư sẽ khó trở thành khí cụ của Chúa. Nhưng khi trao lệnh truyền, Đức Giêsu cũng trao sức mạnh để ta dám bước ra. Người đi trước, Người đồng hành, và Người hoạt động ngay trong những bước chân yếu đuối của ta. Như thời các Tông đồ, Tin Mừng hôm nay cũng được xác nhận “bằng những dấu lạ kèm theo”, để xác tín rằng không phải nhờ tài năng của con người, nhưng nhờ quyền năng âm thầm của Đấng Phục Sinh.

Trong ngày lễ Thánh Phanxicô Xaviê – vị thừa sai nhiệt thành của Giáo Hội – con được chiêm ngắm một trái tim đã để cho ngọn lửa Tình Yêu thiêu đốt. Ngài không ra đi vì đam mê phiêu lưu, nhưng vì bị chiếm lấy hoàn toàn bởi Đấng Phục Sinh. Từ Bồ Đào Nha đến Ấn Độ, rồi đến Nhật Bản – những vùng đất xa lạ về văn hóa, ngôn ngữ và cả cách nghĩ, ngài mang Tin Mừng đến bằng ánh mắt cảm thông, bằng những bước chân dấn thân, bằng trái tim luôn nghiêng về người bé nhỏ. Sự thuyết phục của ngài không đến từ tài hùng biện, nhưng từ đời sống kết hiệp, cầu nguyện và phó thác hoàn toàn vào Chúa.

Nhìn vào vị thánh thừa sai, con hiểu rằng truyền giáo trước hết không phải là lên đường thật xa, nhưng là để Chúa biến đổi nội tâm mình. Không phải ai cũng được mời băng qua đại dương, nhưng mọi người đều được mời băng qua “biển nội tâm”, biển của ích kỷ, của sợ hãi, của phán xét, của thói quen khép kín. Mỗi lần vượt qua được một con sóng nội tâm, con đang “đi” rồi – và đang loan báo Tin Mừng rồi.

Trong linh đạo Mến Thánh Giá, con được mời gọi “sống sứ vụ tông đồ thừa sai để loan báo Phúc Âm cho các dân tộc” (Hiến Chương, Điều 2). Sứ mạng ấy thấm sâu qua những việc nhỏ nhưng đầy tình yêu: một hy sinh âm thầm, một lời nói chữa lành, một sự hiện diện hiền hòa, một giờ cầu nguyện lặng lẽ nâng đỡ anh chị em. Thánh Giá – nơi Tình Yêu được trao hiến trọn vẹn – là khởi điểm của mọi cuộc ra đi. Khi trái tim con gắn chặt vào Thánh Giá, để Chúa thấm vào từng nhịp sống, thì dù con ở đâu, nơi ấy Tin Mừng vẫn được gieo bằng chính sự hiện diện của con.

Hôm nay, khi nghe lại lệnh truyền của Đức Giêsu, con vừa được nâng đỡ vừa được mời gọi bước xa hơn. Chúa đang nhắc con ra khỏi những giới hạn quen thuộc, đến với những tâm hồn đang khát được lắng nghe, được hiểu, được yêu thương.

Lạy Chúa là nguồn mạch Tình Yêu và Sự Sống, xin thắp lên trong con ngọn lửa nhiệt thành để con dám bước đến với những vùng ngoại biên. Ước gì từng việc nhỏ con làm, dù rất âm thầm cũng trở thành lời thì thầm của Tin Mừng. Lạy Chúa, xin sai con đi, để con trở thành khí cụ bình an và ánh sáng giữa lòng đời. Amen.

 
 Tags: suy niêm

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

THỐNG KÊ TRUY CẬP

  • Đang truy cập 156
  • Máy chủ tìm kiếm 2
  • Khách viếng thăm 154
  • Hôm nay 9,109
  • Tháng hiện tại 28,860
  • Tổng lượt truy cập 15,072,279
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây